Sương mù giăng kín lối

Sương mù giăng kín lối
Ảnh minh họa.

Hà Nội như chìm trong một không gian mơ màng, nơi mà thời gian dường như trôi chậm lại, và mọi cảm xúc đều trở nên sâu lắng hơn. Đó là lúc mà Hà Nội không chỉ là nơi tôi sinh sống mà còn là bức tranh sống động, vẽ nên những ký ức khó quên của mỗi người dân nơi đây.

Sương mù giăng kín lối, che phủ lên những con phố, những hàng cây, những ngôi nhà cổ kính và cả những dòng người tất bật chuẩn bị cho cái Tết cổ truyền đang về. Từng làn sương mỏng manh, nhẹ nhàng nhưng đầy kiên trì, tạo nên một bức màn mờ ảo, khiến cho mọi thứ trở nên mông lung và xa xôi. Đôi khi, tôi cảm thấy như mình đang lạc bước vào một thế giới khác, nơi mà sự yên bình và tĩnh lặng làm chủ những cung bậc cảm xúc.

Nhưng không chỉ có sương mù, Hà Nội những ngày này còn mang trong mình cái lạnh của mùa đông Bắc bộ, cái lạnh cuối đông không còn cắt da cắt thịt nhưng cũng đủ để làm ấm lòng người. Cái rét của Hà Nội không hề khắc nghiệt như Sapa, nhưng lại đủ để khiến người ta nhớ mãi. Cái lạnh của Hà Nội giống như một loại gia vị, làm cho mùa Tết thêm phần đậm đà và nồng nàn.

Cảm xúc Tết đến gần làm tôi không khỏi bồi hồi. Tết, cái Tết của tuổi thơ với những chiếc bánh chưng xanh, với hương thơm của hoa đào nở rộ, với tiếng pháo nổ rộn ràng đã trở thành ký ức. Giờ đây, Tết vẫn vậy, nhưng đã thêm phần trưởng thành và sâu sắc hơn. Mỗi dịp Tết đến, lòng tôi lại trào dâng một niềm hạnh phúc khó tả, niềm hạnh phúc của sự sum vầy, của những phút giây quây quần bên gia đình, bạn bè và người thân yêu.

Tết ở Hà Nội cũng là lúc mà tôi cảm thấy hạnh phúc giống như khi ở Sapa. Không phải vì cái lạnh giá, mà vì không khí trong lành, vì sự bình yên mà nó mang lại. Sapa với những rừng thông reo vi vu, với những đồi núi hùng vĩ, với không khí trong trẻo, tinh khiết đến lạ thường. Hà Nội, dù không có những đồi núi cao vời vợi, nhưng cũng có những khoảnh khắc tĩnh lặng đến nao lòng, khi mà sương mù hòa quyện cùng hương Tết, tạo nên một bản hòa ca đầy cảm xúc.

Bên cạnh những cảm xúc hạnh phúc, niềm vui được sống trong không khí của mùa xuân mới, thì cái ẩm ướt của những ngày trời nồm cũng khiến tôi cảm thấy khó chịu. Độ ẩm có lúc lên đến 96%, khiến cho mọi thứ trong nhà trở nên ẩm mốc, từ quần áo, sách vở cho đến những bức tường. Cảm giác ấy, khiến cho việc chuẩn bị đón Tết trở nên nặng nhọc hơn, khi mà mọi công việc dọn dẹp, lau chùi đều trở nên khó khăn và mất nhiều thời gian hơn.

Dù sao đi nữa, Tết vẫn là Tết, những khó chịu ấy cũng không thể làm lu mờ đi niềm vui, sự háo hức chờ đón một năm mới. Những ngày giáp Tết, dù có sương mù hay trời nồm, thì lòng người vẫn ấm áp với tình thân và những mong ước tốt đẹp cho một khởi đầu mới.

Trong cái lạnh của mùa đông Hà Nội, tôi thấy mình như đang sống trong một bức tranh thiên nhiên huyền ảo, nơi mà mỗi sớm mai thức dậy là một cuộc phiêu lưu mới. Sương mù dày đặc không chỉ làm cho cảnh vật trở nên mờ ảo, mà còn làm cho tâm hồn tôi trở nên mềm mại và nhạy cảm hơn. Tôi thấy mình như đang lắng nghe được nhịp đập của trái tim thành phố, nhịp đập của những con người đang hối hả chuẩn bị cho ngày Tết đang đến gần.

Mỗi bước chân đi trên phố, qua những hàng cây cổ thụ, dưới những tán lá rụng đầy sương, tôi cảm nhận được sự chuyển mình của đất trời. Cái lạnh của mùa đông dần dần nhường chỗ cho hơi ấm của mùa xuân, cho những cành đào, cành quất bắt đầu hé nụ, cho tiếng cười rộn rã của trẻ thơ chạy nhảy trên phố, cho những lời chúc Tết thân thương và chân thành.

Tết ở Hà Nội, dù có sương mù hay trời nồm, vẫn luôn là dịp để mọi người quên đi những lo toan, mệt mỏi của một năm dài làm việc. Đó là lúc để chúng ta nhìn lại mình, nhìn lại những gì đã qua và hướng tới những điều tốt đẹp phía trước. Tết là lúc để tôi cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của gia đình, của tình bạn và của những mối quan hệ xung quanh mình.

Dù cho sương mù có dày đặc đến đâu, thì tôi biết rằng, sau lớp sương ấy, mặt trời vẫn sẽ lên, và một ngày mới đầy hứa hẹn sẽ bắt đầu. Cái lạnh của mùa đông sẽ qua đi, nhường chỗ cho những ngày xuân ấm áp và tràn đầy sức sống. Tết ở Hà Nội, dù có sương mù hay trời nồm, vẫn luôn là dịp để tôi cảm nhận và trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống, để yêu thêm những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa xung quanh mình.

Khi Tết đến, Hà Nội không chỉ là nơi tôi sống, mà còn là nơi chứa đựng tâm hồn và trái tim của tôi. Dù cho sương mù có dày đặc, dù cho trời nồm có làm ướt đẫm mọi thứ, thì tình yêu của tôi dành cho Hà Nội, dành cho những ngày Tết cổ truyền, vẫn mãi không thay đổi. Tôi biết rằng, mỗi khi Tết đến, lòng tôi lại trở nên ấm áp và hạnh phúc hơn bao giờ hết, bởi vì tôi đang sống và hít thở trong không khí của mùa xuân, của sự mới mẻ và của những khởi đầu tốt đẹp.

Kim Quyên

Nguồn: Báo lao động thủ đô

Bạn cũng có thể thích