Vì sao nhiều người không thích làm sếp, chỉ an phận nhân viên?

Vì sao nhiều người không thích làm sếp, chỉ an phận nhân viên?
Trong xã hội có nhịp độ nhanh và áp lực cao này, chúng ta thường thấy một hiện tượng thú vị là một số người thà làm một nhân viên bình thường còn hơn đảm nhận vị trí lãnh đạo.
Điều này dường như đi ngược lại niềm tin truyền thống của
chúng ta, bởi vì trong mắt hầu hết mọi người, trở thành nhà lãnh đạo có nghĩa
là địa vị cao hơn, nhiều quyền lực hơn và thu nhập tốt hơn.
Gắn bó với công ty ngành Dệt may hơn 30 năm, chị L.A 50 tuổi
sống tại Hà Nội luôn né tránh các công việc phải quản lý. Nhiều năm làm phó phòng
sản xuất, chị phải chịu áp lực từ rất nhiều phía. Họp hành, báo cáo triền miên khiến
chị stress một thời gian dài. Chưa kể, từ ngày lên chức, chị ít có thời gian cho
gia đình.
6 tháng liên tiếp đạt danh hiệu nhân viên kinh doanh xuất
sắc, Lan Anh, 30 tuổi sống tại Thanh Hóa làm việc cho một công ty bảo hiểm nhiều
lần được cấp trên gợi ý lên trưởng phòng nhưng chị từ chối.
Lan Anh cho biết: “Tôi chỉ muốn làm nhân viên tự do.
Lên chức lương cao hơn thật nhưng bị áp lực thời gian, công việc nhân lên nhiều
lần, hơn nữa còn phải chịu trách nhiệm với doanh số của cấp dưới”.
Vì sao nhiều người không thích làm sếp?
Không muốn chịu quá nhiều áp lực
Vị trí lãnh đạo có nghĩa là áp lực công việc và trách nhiệm
lớn hơn. Với tư cách là người lãnh đạo, bạn chịu trách nhiệm về hiệu suất chung
của tập thể, điều này chắc chắn có thể làm tăng thêm gánh nặng tâm lý.

Đồng thời, nhân viên chỉ cần chịu trách nhiệm về nội dung
công việc của mình, tương đối ít căng thẳng hơn. Một số người thà chọn một cuộc
sống thoải mái hơn là chịu quá nhiều căng thẳng. Đối với một số người đang tìm
kiếm sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, trở thành nhà lãnh đạo có thể
không phải là lựa chọn lý tưởng.
Khả năng và sở thích cá nhân
Một số người chỉ thích hợp làm nhân viên, không nhất thiết
phải làm lãnh đạo. Họ biết rõ năng lực của bản thân và biết mình có thể làm gì,
không thể làm gì nên cảm thấy thoải mái, dễ chịu hơn khi làm nhân viên bình thường.
Mỗi người đều có sở thích riêng. Một số người có thể có
chuyên môn và kỹ năng sâu trong một lĩnh vực nào đó nhưng lại không quan tâm đến
lãnh đạo, quản lý. Họ thích tập trung vào lĩnh vực chuyên môn và phát triển
chuyên môn của mình hơn là dành thời gian và sức lực để học các kỹ năng lãnh đạo.
Không quan tâm đến việc thăng tiến
Một số người có kế hoạch nghề nghiệp rất rõ ràng và tin rằng
thăng tiến không phải là mục đích của họ. Những người này chú ý nhiều hơn đến
kinh nghiệm làm việc và phát triển nghề nghiệp. Họ tin rằng việc đạt được cảm
giác thành đạt và hài lòng trong công việc quan trọng hơn việc thăng tiến.
Không thích quản lý người khác
Nhiều người vốn không thích quản lý người khác. Họ thích
hoàn thành nhiệm vụ một cách độc lập hơn là ra lệnh cho mọi người. Trở thành
người lãnh đạo có nghĩa là quản lý một nhóm, phân công nhiệm vụ, giải quyết
xung đột,…, tất cả đều đòi hỏi những kỹ năng và kinh nghiệm quản lý nhất định.
Trở thành người lãnh đạo không phải là lựa chọn tốt cho người không thích quản
lý người khác.

Sợ mất cuộc sống cá nhân
Để thành công ở nơi làm việc thường đòi hỏi rất nhiều thời
gian và sức lực. Trở thành một nhà lãnh đạo thậm chí còn hơn thế nữa, vì bạn cần
phải liên tục làm việc ngoài giờ, đi gặp đối tác,…
Đối với một số người, họ thích dành nhiều thời gian hơn
cho gia đình, bạn bè hoặc làm những việc mình thích hơn là dành toàn bộ thời
gian cho công việc. Vì vậy, họ thà chọn làm nhân viên hơn là lãnh đạo.
Mỗi người đều có kế hoạch và giá trị nghề nghiệp
của riêng mình. Một số người cho rằng làm lãnh đạo là một điều đáng vinh dự,
nhưng số khác lại không nghĩ như vậy. Đối với những người thích làm nhân viên
hơn, họ có thể chú ý hơn đến kinh nghiệm làm việc và phát triển nghề nghiệp, hoặc
họ có thể muốn có nhiều thời gian hơn để tận hưởng cuộc sống. Dù thế nào đi nữa,
chúng ta cần tôn trọng sự lựa chọn và giá trị của mọi người, nhưng cũng cần nhận
ra rằng trở thành nhà lãnh đạo không phải là con đường sự nghiệp duy nhất.