Chầm chậm thu sang…
Chiều chớm thu. Man mác. Bất chợt nhớ mùa hạ hững hờ đi qua. Bất chợt tự hỏi hạ đang nơi đâu? Hương sen loang trên hồ, vẫn còn luyến nhớ. Vẫn còn những đóa sen nở muộn, vẫn còn những chiếc gương sen nhỏ xinh trên đám lá bắt đầu tàn khô. Hạ giấu mình trong hương sen thơm ngát, giấu mình trong những rễ sen ẩn sâu trong lòng hồ. Hạ đa tình, đa cảm như sen. Mùa đã qua rồi, người đã đi rồi, vẫn còn hương nắng, vẫn còn những tơ sen vương lại không nỡ lìa xa.
Ảnh minh họa. |
Một sáng đi chợ. Sương giăng trên bãi sông. Sương lắt lẻo trên thành cầu, ửng hồng bởi ánh mặt trời buổi sáng. Lập thu rồi đấy ư? Thu đến trong hương ổi, trong màu đỏ của ổi đào, trong cái giòn tan của ổi găng, trong vị ngọt đậm đà của ổi lê chính vụ. Thu đến trong những quả na mở tròn mắt ngơ ngác, vị thanh thanh của quả nhâm bồ hóng ngấm trên vành môi xinh. Ta bâng khuâng bởi trời thu trong veo, bởi lá vàng tung tăng trong gió. Thu luôn làm ta không thể cầm lòng. Bởi cái dịu dàng và thanh khiết của thu. Trời xanh hơn, nước xanh hơn, mùi thơm nhè nhẹ của hoa học trò tỏa khắp con đường. Quả thị vàng, bàng chín và đôi quả sấu sót lại cũng vàng như mảnh trăng khuyết lơ lửng đầu núi. Thu vàng ươm dưới ánh trăng nhàn nhạt, thu toả hương cốm mới, hương bưởi thơm.
Những ngày này, bưởi Quang Tiến bắt đầu chín. Những quả bưởi tròn tròn, đu đưa trong tán lá xanh. Thoang thoảng thơm. Thơm cả mâm cỗ chờ trăng. Một chú chó lông xù hay chú thỏ tai dài được làm từ các tép bưởi khiến mâm cỗ rằm trung thu sinh động hẳn lên. Những múi bưởi đào xếp thành hoa trên đĩa mời khách. Nhịp tùng dinh vang rộn dọc đường làng. Ánh đèn lồng lung linh, lung linh theo bước chân con trẻ và xôn xao trong lòng người lớn. Cảm giác như mọi người ai cũng trông đợi đêm trăng, trông đợi một mùa thu viên mãn, tròn đầy.
Thu đến, náo nức ngày hội đến trường. Người mẹ soạn sửa cho đứa con lần đầu tiên xa nhà, tay nâng niu từng món đồ, lòng bồi hồi không nỡ rời xa. Vừa thương yêu, vừa hy vọng. Đành tự động viên mình: Ai rồi cũng có lúc phải một mình bước đi! Đi xa để trở về! Đi xa để học thêm nhiều điều mới mẻ. Chị mỉm cười giấu một giọt nước mắt vô tình rơi, nhanh tay thu dọn đồ đạc. Những bể dâu của cuộc đời, ai mà chẳng trải qua. Bình thản mà đi, an nhiên mà đến như thu, như hạ.
Ta lắng nghe chiều thu chầm chậm đến trong tiếng chim từ quy, trong tiếng chuông gió lanh canh đầu ngõ, ngắm sương mờ trên đỉnh núi. Ngoài kia lá xoan rải một tấm thảm vàng rực lên đường xóm. Hoa tường vi tím hồng một khoảng trời mùa thu.
Trần Thị Hồng Anh
Nguồn: Báo lao động thủ đô