Bài thơ: Khúc giao mùa
Bài thơ: Khúc giao mùa
Mùa như gọi nỗi niềm về gõ cửa///Bất chợt thương, bất chợt nhớ một thời///Khi hoa Xuân dịu sắc trắng chơi vơi///Quyện hương bưởi, hương chanh bay lặng lẽ.
KHÚC GIAO MÙA
Bâng khuâng lắm khi mây trời thay áo
Tiết giao thời lưng chừng những hanh hao
Xuân chuyển Hạ gió ru nhẹ lao xao
Buồn một nửa…
lòng rưng rưng một nửa.
Mùa như gọi nỗi niềm về gõ cửa
Bất chợt thương, bất chợt nhớ một thời
Khi hoa Xuân dịu sắc trắng chơi vơi
Quyện hương bưởi, hương chanh bay lặng lẽ.
Khúc dương cầm ai tấu lên nhè nhẹ
Thoáng giật mình nhớ lại ánh mắt xưa
Tự hỏi lòng người ấy đã quên chưa
Tình một thuở…
Yêu nồng nàn một thuở.
Ở nơi đó mùa đã về trong gió?
Người như ta…có thổn thức trong lòng?
Ký ức thời yêu dấu cũ còn không ?
Hay mờ nhạt …
Theo tháng năm mờ nhạt.
Xưa hai đứa có chung niềm khao khát
Cả một đời sẽ mãi mãi bên nhau
Chẳng ai ngờ… tan giấc mộng trầu cau
Mùa thay đổi…
Ta lạc nhau … bất chợt…!
Nguồn: Báo Môi Trường và Đô Thị